CLB Trái tim tình nguyện - tp. Đà Lạt
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Khoảng Cách

Go down

Khoảng Cách Empty Khoảng Cách

Bài gửi by songsaochodang Tue Nov 22, 2011 12:43 pm

Nhiều khi ngồi cạnh những người thương yêu mà thấy mình cách xa quá chừng.
Như những lúc ngồi bên nội, trong những câu chuyện được mất vì trí nhớ đã lẩn khuất rất nhiều của nội, mình ơ hờ không tùm được ký ức vẹn nguyên nào cho nội. 85 tuổi, nội nhớ nhiều về thời thiếu nữ xa lắc, về những lần buôn gạo lậu trên bao chuyến tàu Bắc Nam thời ngăn sông cấm chợ để nuôi chồng con... Nhưng hôm mình bị cảm cúm nói không ra tiếng, nội nhớ rành rọt cách dùng một loại câu lá trong vường để trị dứt bệnh. Thế mà mình cứ uống mấy lần thuốc viên vẫn chưa hết bệnh mới thử nghiệm phương thuốc của nội. Bệnh khỏi hẳn nhưng tim vẫn nhói đau bởi vì thấy rõ mất mát niềm tin dành cho nội. Crying or Very sad
Như đêm trước chuẩn bị trở lại thành phố, thấy má cứ tần ngần bên giường nhưng mình đang dở cuộc chat với người bạn nên để má đi vô đi ra hoài. Những lần về quê sau này, mình biết má hay thức dậy giữa đêm để dém chăn cho mình. Cả những cái hôn nóng ấm của má làm mình tỉnh giấc, lại thấy má lúng túng, dường như má sợ sự yêu thương của má sẽ vụng về với mình. Má lóng ngóng như lần nói chuyện trực tuyến qua mạng Internet với em trai đang du học, bởi thường ngày má đâu đã rành tắt mở cái tivi.
Cho nên đường ra sân bay đi ngang qua chợ quê nơi có quán nghèo của má. Nhưng mình không dám ghé. Mình sợ những giọt nước mắt của má, lần này sẽ làm mình khóc theo.
Như cả khoảng lặng im giữa mình với ba trong những ngày xuân sum vầy. Mình không là thằng bé mít ướt, đi vào cuộc đời bằng sự chở che và bảo bọc của ba. Sự trưởng thành cho mình những lời khuyên giúp an lòng bạn bề, những lời thương sướt mướt với cô gái mình yêu, nhưng vẫn không thể gọi tên yêu thương dành cho ba. Dù rằng hôm trời nắng ráo phụ ba giặt chiếc áo ấm nặng trịch, mình muốn vòng tay ôm lấy chiếc lưng hao gầy của ba biết mấy. Crying or Very sad
Biết mình may mắn khi mỗi lần đi xa thật xa lại có nơi chốn để quay về. Biết mình được thênh thang đi vào thế giới rộng lớn, vô hình đã làm đau những trái tim bao dung của người thương yêu. pale
songsaochodang
songsaochodang
Tướng
Tướng

Tổng số bài gửi : 407
Points : 691
Reputation : 3
Join date : 21/11/2011
Age : 31
Đến từ : Đà Lạt

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết